Chào mừng Đại hội Hiệp hội hoa Lan Việt Nam (AOV) lần thứ Nhất vào tháng 6/2022; Hiệp hội hoa Lan Việt Nam phối hợp với Trung tâm Nghiên cứu bảo tồn và phát huy Thơ Ca Đất Việt (thuộc Viện Nghiên Cứu Bảo tồn & Phát huy Văn hóa Dân Tộc) tổ chức Cuộc thi sáng tác Thơ về hoa Lan Việt Nam chủ đề: “Thiên hạ đệ nhất sắc hương” tới toàn thể bạn yêu thơ, yêu Lan trong và ngoài nước.
Phan Kỷ Sửu
Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam
Hội viên Hội VHNT Tây Ninh
Địa chỉ : 8/11 Đường Tua Hai, KP 3 P1, TP Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh
ĐT: 0338 666349
NHÁNH LAN RỪNG BIÊN GIỜI TÂY NAM
Nhánh lan tim tím bâng khuâng
Mọc trên trận địa cuối rừng Tây Nam
Từ ngày lửa khói điêu tàn
Cài ba lô mặc mưa ngàn, nắng nung
Vẫn theo người lính hành quân
Vẫn e ấp tím vẫn thầm nhắc ai…
Người yêu lan, thuở chia tay
Vẫn xa xăm vẫn chân mây nhạt nhòa.
Vẫn chờ chỉ một nhánh hoa
Tím như đôi mắt trông ra chiến trường.
Nhánh lan tim tím vấn vương
Có người đồng đội lặng buồm khẽ trao
Ngày về thành phố cuối đầu
Chiếc ba lô cũ bạc màu nắng mưa
Hoa còn đây, bóng người xưa
Nhòa trong nước mắt, bao giờ nguôi ngoai….
Nhánh lan dẫu sắc hoa phai
Vẫn in đậm mãi tim ai mộng đầu
Gặp hoa như gặp lại nhau
Tiếng cười, giọng nói ngày nào đâu đây!
Có bao nhiêu nhánh lan này
Người đi chưa kịp trao tay người chờ?
3-2022
TƯỞNG NHỚ MỘT ĐỜI LAN TRẮNG
( Để tưởng nhớ NSUT Út Bạch Lan)
Đã khép lại rồi trang đời “sầu nữ”
Đành trả về cát bụi kiếp luân hồi
Đã tan vào hư không một thân xác con người
Mà tiếng hát thiên thu không hề mang số phận
“Má Út, Chị Út…: thân yêu vẫn đâu đây bóng dáng
Vẫn đâu đây loáng thoáng bức màn nhung
Một Châu Bích Lệ diểm kiều nhớ “Thuyền ra cửa biển” mịt mùng
Một chị Hằng đáng thương, nước mắt đẫm trái tim người mẹ…
Một “Nửa đời hương phấn”đắng cay, một dì Hai giữa khóc cười, dâu bể
Vẫn mang “Tấm lòng của biển” bao la…
Đến ngàn sau khúc “Tuyệt tình ca”
Vẫn lắng mãi màu “Hoa lan trắng”…
Từng vai diễn giàu cái Tâm trong sáng
Nên đã mang sức sống đến vô cùng
Với nhân gian trọn thủy trọn chung
Như cái “đạo” thiêng liêng trên sân khấu…
Dưới ánh đèn Kim Chưởng, Thanh Minh… hùng hậu
Tài sắc một thời lấp lánh vì sao
Sự đam mê cho đến bạc đầu
Vẫn cố thể hiện dáng”Mẹ ngồi sàng gạo” ! (*)
Vì tổ nghiệp vẫn không quên con cháu
Đang rút cạn tơ lòng cho nghệ thuật hôm nay
Chăm chút ân cần,cái đúng cái say
Dìu dắt tận tình…không hề tính toán
Nhớ từ thuở mười lăm giữa phồn hoa dải dầu mưa nắng
Từng bước lang thang kiếm sống nhọc nhằn
Mang kiếp hát rong day dứt cung đàn
Bên người nhạc sỹ mù khắp đầu đường,cuối phố
Lặng thầm cánh bèo lênh đênh bể khổ
Bà luôn gánh một mình cái khổ mà thôi…
Trắc trở tình duyên nào oán trách ông trời
Mà cố sống vì mọi người mà sống…
Và khi chiều xế bóng
Bà vẫn không khép cửa sống riêng mình
Mà tìm đến những cảnh đời bất hạnh xung quanh
Quên bệnh tật, quên gian lao,vất vả
Chút tình người dẫu không là phép lạ
Cũng phần nào xoa dịu vết thương đau
Và tìm thấy niềm vui thực sự tuông trào
Bà như trẻ lại đề vất bỏ sau lưng dĩ vãng
Làm từ thiện là cho mà chẳng nhận..
Cũng chính là cách sống đạo từ bi
***
Thôi cũng đành muôn thuở chia ly
Sao tránh được nghẹn ngào, thương tiếc,
Giây phút cuối hóa thân câu kinh buồn da diết
Nguyện cầu anh linh nghệ sỹ siêu thăng!
(X) Vai diễn cuối cùng của chị Út còn trên sàn tập.
GIÒ HOA LAN TRẮNG
Tặng em giò hoa lan trắng
Ngày 8 tháng Ba vậy thôi
Để nhớ đôi ta tuổi đời
Đã hóa mây trời lãng đãng
Đế nhớ ngày hoa bướm cũ
Tan trường trắng áo dài bay
Đơn sơ thế mà dễ nhớ
Phút đầu anh khẽ cầm tay
Hoa trắng chẳng hề kiêu sa
Mộc mạc lắm như cảnh sống
Em gái miệt vườn gió lộng
Chẵng nhiều son phấn xa hoa
Chẵng chút kiêu kỳ vóc dáng
Nhà cao, cửa rộng như người..
Vẫn cử hồn nhiên, bình thản
Nhọc nhằn cứ mặc mồ hôi!
Tặng em giò hoa lan trắng
Để đừng quên thuở lênh đênh
Như lục bình trôi lẳng lặng
Dòng đời mưa gió triền miên!
Bởi em yêu màu hoa trắng
Mà hương cứ thế nồng nàn
Cả mỗi vần anh cũng lắng
Trong anh không thể phai tàn..!
3-2022