Chào mừng Đại hội Hiệp hội hoa Lan Việt Nam (AOV) lần thứ Nhất vào tháng 6/2022; Hiệp hội hoa Lan Việt Nam phối hợp với Trung tâm Nghiên cứu bảo tồn và phát huy Thơ Ca Đất Việt (thuộc Viện Nghiên Cứu Bảo tồn & Phát huy Văn hóa Dân Tộc) tổ chức Cuộc thi sáng tác Thơ về hoa Lan Việt Nam chủ đề: “Thiên hạ đệ nhất sắc hương” tới toàn thể bạn yêu thơ, yêu Lan trong và ngoài nước.
Phạm Văn Mão
Sinh: 1951
Địa chỉ: Số nhà 135, đường Lý Đạo Thành, phường An Hải Bắc, quận Sơn Trà, TP Đà Nẵng
ĐT: 0983831513
TUỔI GIÀ
Hai tách cà phê, một ấm trà
Một cặp chồng vợ, một giàn hoa
Đủ các loài lan, xuân khoe sắc
Hương toả trong sương ấm sân nhà
Cà phê cháu gửi từ Đaklak
Vừa nóng vừa thơm sáng bà pha
Trà móc câu Thái con gửi xuống
Thưởng ngoạn hoa vương vợ chồng già.
Ông bảo trên đời đệ nhất lan
Tinh túy, hương thơm, đẹp ngút ngàn
Bà cười bà bảo: “tôi nhất chứ !
Ngày trước ông khen đẹp nhất nàng”
Hạnh phúc là đây chứ đâu xa,
Cà phê, trà nóng, nắng xuân tràn
Lan đón mặt trời càng thêm sắc
Thiên hạ đệ nhất phủ khắp giàn.
——————–
LAN VÀ ANH
Anh ngã xuống bên mé đồi hoang vắng
Máu tuôn trào thấm ướt áo bà ba
Máu vương hồng trên cả những cánh hoa
Ngón tay trỏ vẫn ngoéo vào cò súng.
Đồng đội đến khi anh vừa nằm xuống
Viên đạn thù đã xuyên thấu ngực anh
Giò lan rừng anh mang mơn mởn lá non xanh
Hoa vàng thắm xen nhiều tia hồng đỏ
Hương lan toả phảng phất vờn trong gió.
Những nỗi buồn tiễn biệt cũng vờn theo.
Giữa chiến trường bao vất vả gieo neo
Giò lan nhỏ của anh được trồng lên nấm mộ
Giữa bom đạn hoa lan rừng vẫn nở
Vẫn toả hương bên nấm mộ anh nằm.
Chiến tranh qua lâu rồi, đồng đội trở lại thăm.
Khu rừng vắng không còn anh ở đó
Vách núi cao, bờ suối sâu hiểm trở
Phong lan rừng vẫn nở giữa mùa khô
Nơi anh nghỉ bây giờ là nghĩa trang liệt sĩ thành đô.
Trên nấm mộ, chậu lan vàng khoe sắc.
Hương vẫn toả trong gió chiều thầm nhắc.
Anh đừng buồn vì lan vẫn nở bên anh.
———————–
LAN VÀ SÚNG
Bom vẫn nổ trên đồi
Đạn réo bên bờ suối
Mùa khô nơi biên giới
Phong lan khoe sắc rừng.
Nơi không ánh mặt trời
Ngã mình trên cánh võng
Dõi theo cánh lan rơi
Nụ cười tràn sức sống.
Người lính dáng thư sinh
Leo cây nhanh như sóc
Giương đầu lê anh chọc
Một giò Lan – ” người tình ”
Tên hoa nghe thân thương
Như người tình anh vậy
Chăm chút từng nụ hoa
Sau mỗi lần thức dậy.
Hoa treo đầu mũi súng
Theo anh khắp chiến trường.
Phong lan là quê hương
Là “nguười tình” anh đó.