Với bất kỳ ai, để có cơ hội được Phật cứu độ thì điều đầu tiên là phải có tâm hướng thiện.
Trong truyện Tây Du Ký có rất nhiều yêu quái, nhưng không phải tất cả đều hoàn toàn xấu xa. Thậm chí có những yêu quái còn vô cùng hiếu thảo và có tâm hướng Phật.
Nâng niu báu vật cà sa, tỏ lòng hướng Phật
Hồi thứ 17 “Tôn Hành Giả đại náo núi Hắc Phong, Quan Thế Âm thu phục yêu tinh gấu” có đoạn kể rằng:
Hành giả đang ngắm phong cảnh bỗng nghe thấy trong bụi cỏ thơm phía dốc trước có tiếng người, bèn rón rén nấp kín dưới vách đá, đưa mắt quan sát. Thì ra đó là ba con yêu quái đang trải chiếu xuống đất ngồi. Ngồi giữa là một tên mặt đen, bên trái là một đạo nhân, bên phải là một người tu sĩ áo trắng. Chúng trò chuyện huyên thuyên, toàn chuyện bắc vạc đắp lò, luyện linh đơn theo lối tiên thuật.
Đang trò chuyện vui vẻ, tên mặt đen cười nói:
– Ngày kia là sinh nhật của tôi, xin mời hai ngài quá bộ lại chơi.
Tên tu sĩ áo trắng nói:
– Năm nào cũng đến mừng thọ đại vương, năm nay không đến sao được?
Tên mặt đen nói:
– Đêm qua tôi vừa bắt được một bảo bối, đó là tấm áo cà sa bằng gấm của nhà Phật, thật là một báu vật tuyệt vời! Ngày mai tôi mang về làm lễ mừng thọ, mở tiệc thật to, mời các đạo quan khắp núi đến mừng áo Phật và đặt tên là “Hội áo Phật” có được không?
Đạo nhân cười nói:
– Tuyệt lắm! Tuyệt lắm! Ngày mai tôi đến lễ thọ trước, ngày kia lại đến ăn tiệc.
Hành Giả nghe nói đến áo Phật, liền đoán ngay là bảo bối của sư phụ mình, không nén được giận dữ, nhảy phắt ra khỏi vách đá, rút ngay cây gậy sắt bịt vàng, quát to:
– Đồ yêu quái trộm cắp, ăn trộm áo cà sa của ta, lại còn bày trò mừng “Hội áo Phật” gì nữa! Mau mau mang trả ta ngay!
Đoạn lại thét vang:
– Chớ chạy!
Rồi vung cây gậy nhằm đầu tên mặt đen bổ xuống. Tên mặt đen hốt hoảng, biến thành một làn gió trốn mất. Gã đạo sĩ biến thành đám mây bay đi. Còn tên tu sĩ áo trắng trúng một gậy liền chết. Hành Giả kéo xác lại xem, thì ra là con yêu tinh rắn hoa trắng.
Thần Phật nhìn nhân tâm, độ người có duyên
Sau lần giao đấu với yêu quái nhưng vẫn không lấy được cà sa, Ngộ Không bèn tìm đến Quan Âm Bồ Tát. Trong truyện kể rằng:
Hành Giả biến thành viên linh đơn to hơn một chút, Bồ Tát liền đặt vào khay pha lê và đi thẳng vào cửa động yêu quái, ngắm nhìn xung quanh thấy quả là:
Vách cao động thẳm,
Đỉnh non mây vờn.
Tùng bách tươi tốt,
Gió thổi xuyên non.
Vách cao động thẳm, yêu quái vào ra người chẳng thấy
Tùng bách tươi tốt, chân tiên ẩn dật, đúng nơi đây!
Núi có khe sâu, thành suối chảy,
Nước rơi réo rắt, tựa đàn ca.
Vách có hươu nai, rừng có hạc,
Sáo trời vi vút thỏa lòng ta.
Bồ Tát ngắm cảnh, trong lòng mừng thầm nghĩ: “Yêu quái chiếm động núi này cũng có chút sùng đạo đây”, rồi từ đấy trong lòng đã sẵn chút từ bi. Thực là:
Yêu tinh có phúc hàng Bồ Tát, Bồ Tát từ bi cũng cứu ra.
***
Bất kỳ ai nếu muốn được đắc độ thì trước tiên phải giữ được thiện tâm, phải có lòng hướng Phật. Hắc hùng tinh mặc dù là yêu quái nhưng vẫn còn sót lại chút thiện tâm. Người xưa gọi sinh nhật hay ngày lễ mừng thọ là “mẫu nan nhật”. Đó là ngày mẹ vì để sinh ra mình mà phải chịu bao đớn đau cực nhọc, vậy nên người xưa tổ chức đại lễ trong ngày này là để tưởng nhớ công ơn sinh thành của mẹ cha.
Hắc hùng tinh không chỉ tỏ lòng hiếu thảo mà còn sùng bái Phật môn khi nâng niu và tôn vinh cà sa là báu vật. Bồ Tát khi vừa đặt chân đến động Hắc Phong đã nhận ra cái tâm hướng Phật của yêu quái, từ đó đã động lòng từ bi, mở rộng vòng tay cứu độ. Sự việc bề ngoài là yêu quái lấy cắp áo cà sa, nhưng thực tế lại là cơ hội để kết duyên với nhà Phật.
Con người thời nay cũng thế, chỉ khi có tâm hướng Phật mới có được cơ hội đắc độ. Vậy nên điều quan trọng là phải tu nhân, hướng thiện, quy chính, cải tà…
Theo ĐKN