MẸ TÔI
Mẹ tôi ngoài 80 rồi
Lưng còng, tóc trắng, da mồi gió sương
Nhìn con thấy cháu mẹ thương.
Xuân nay có chắt bên giường mẹ trông .
Mẹ ôm chắt dưới lưng còng.
Thắp hương khấn vái mời ông về nhà
Chắt ngoan lớn dưới lưng bà
Mẹ như trẻ lại quên già ngày xuân.
MÙA XA VU LAN
Mơ màng cuối bãi bóng cha
Con nhìn thấy dáng mẹ già còng hơn
Nếp nhăn hằn nét cô đơn
Mẹ ngồi như tạc vào con đỉnh chiều
Thu đừng vàng nữa thu yêu
Để con còn mẹ những chiều vu lan
Cho hương hoa tỏa mơ màng
Nhang trầm thơm ngát trần gian cha về
THỊ MẦU
Thị Mầu không nỡ đoan trang
Liếc nhìn chỉ muốn mở toang nâu sòng
Quờ tay ôm tiểu vào lòng
Sân đình nghiêng ngả nhập đồng cả tôi
Chiều em một tý tiểu ơi
Ngoài kia nắng cũng tắt rồi còn chi
Thôi thì của nợ tiếc gì
Ngàn năm con sóng cũng bì bõm hôn
Nhanh lên kẻo sợ mưa hờn
Sân đình táo rụng vô hồn tiểu ơi
Thôi thì chỉ một làn thôi
Ngươu Lang ,Chức Nữ rã rời vì nhau
Không cần chạm ngõ trầu cau
Em xin trao một lần đầu cũng trao
ĐỎ ĐEN
Đỏ đen cũng một con người ;
Sấp ngửa hai mặt cuộc đời trầm thăng .
Tham lam dẫn đến tranh giành ,
Khi nằm dưới đất tiểu sành đòi hai…?
Thân bằng cố hữu mấy ai…!
Đâu người tri kỷ những ngài ngại nhau,..!
Đất vuông, giời có tròn đâu?
Tước quyền gửi lại…mong cầu vãng sinh..
Nam mô…hoan hỷ, yên bình…nam mô…!
Nam Định 28 /9/2018
MUỐN
Muốn ăn mà chẳng ai mời
Muốn khóc mà vẫn phải cười mới đau
Miếng trầu thiếu vỏ,cùng cau
Giật mình thấy nửa mái đầu lệch nghiêng
“Muốn là được”_ đâu còn thiêng
Đêm thanh mọt nghiến niềm riêng một mình
Đặng Ngọc Vân/VHVN