Nhà thơ Dương Trọng Dật là hội viên Hội Nhà văn VN, nguyên Tổng Biên tập báo Sài Gòn giải phóng, hiện là thành viên hội đồng trường, Viện trưởng viện đào tạo Văn hóa – Nghệ thuật- Truyền thông Đại học Văn Lang kiêm Giám đốc Quỹ Trần Văn Khê. Gần đây, Dượng Trọng Dật gần như viết fb hàng ngày bằng thơ, những bài thơ tràn ngập xúc cảm, nhiều suy ngẫm sâu sắc, được nhiều bạn bè ưa thích. VHVN xin giới thiệu một chùm thơ lục bát thế sự rất hay của ông.
NGHỊCH THƯỜNG
Xứ tôi lắm chuyện nghịch thường
Trí quan
Thua trí dân thường
Lạ chưa
Án tay- dân chủ nửa mùa
“Sư” không “Giáo”
“Sĩ” được mua bằng tiền
“Khoa “chẳng “Học”
“Cứu’ chẳng “Nghiên”
Bao công trình “dỏm”
Đốt tiền nhập kho
Tư duy sáng tạo bỏ lò
Bao Giáo điều
Được Nam mô thánh hiền
Thành tại…nhân
Bại đổ …thiên
Bao nhiêu trí Ngủ
Nghiễm nhiên thành Người…
Bao giờ hết chuyện nực cười
Văn nhân
Trí thức
Vàng Mười
Lên hương…
Sáng 5/4/2021
PHỐ – LÀNG
Nước dơ đổ xuống…từ trời
Thản nhiên
Xả rác nhà người
Lạ ghê
Lin ja..
Cán nát vỉa hè
Hỗn mang phố xá
Người xe lấn làn
Đốn cây
Đào, xới… ngổn ngang
Ngẩn ngơ
Nhìn Phố…hóa làng
Thấy đau
Tư duy vùng trũng
Về đâu
Bao giờ
Nhả ngọc phun châu
Hóa Rồng?
Sáng 30/3/ 2021
CŨ RỒI
Xin-Cho
Cơ chế cũ rồi
Kỷ nguyên số hóa
Sao ngồi bình chân?
Mải mê
Miếng bánh chia phần
Ô hay
Quan trí
Thua dân…
Lạ đời
Giáo điều xưa
Cũ rích rồi
Chớ quên
Chân lý cây đời
Mãi xanh
Sáng 24/2/2021
LỘC TRỜI
Cuối giêng ứa nụ hoa đào
Ai hay
Phần số
Trời cao chiều người
Gốc khô tưởng đã tàn rồi
Chắt chiu
Chút lộc của trời
Lạ chưa?
Ai xui đào thắm cuối mùa
Hanh hao xứ nóng
Xuân chưa vội già
Một đời bão táp phong ba
Thuyền đi
Bến nhớ
Mùa hoa
Chẳng tàn…
Sáng 18/3/2021
LÝ NGỰA Ô
Em nâng cây sáo trên tay
Cái câu hát
Nghìn đời nay
Quen rồi
Ngựa ô ơi
Ngựa ô ơi!
Lạ chưa!
Vó ngựa gõ lời nước non
Mà lòng sao cứ bồn chồn
Cái câu hát ấy
Có còn lạ đâu
Bao năm thác loạn sắc màu
Ngựa ô ơi,
Lạc lối nào,
Ngựa ô ?
Mà sao móng gõ vào thơ
Cái thanh âm
Đến bất ngờ, em ơi
Lạc trong sắc nắng vòm trời
Vị trầu cay
Đến muôn đời
Còn cay
Mà sao móng gõ mê say
Qua bao đất rộng sông dài về đây
Nghe trong điệu lý vơi đầy
Vị phù sa
Của đất này còn tươi
Đã đi qua suốt một thời
Nhưng âm thanh nước mắt người trở trăn
Đã đi qua suốt tháng năm
Ngựa ô gõ móng nát bầm lòng ai
Ngựa ô ơi! Ngựa ô ơi
Nghìn năm ngỡ đã qua rồi
Ngựa ô
Mà sao ướt đẫn trang thơ
Tôi như băng giá
Bất ngờ vỡ tung
Em nâng cây sáo
Lạ lùng
Thênh thang vó ngựa
Một vùng trời xanh
Cái câu hát chẳng vô tình
Ô hay
Vó ngựa gõ thành khúc ca
Ai xui điệu lý không già
Nghìn năm non nước
Vẫn là nước non.
HUYỀN DIỆU
Dương Trọng Dật
Gốc khô lại bật chồi xanh
Thân gầy
Đất khát
Trổ cành non tươi
Mới hay huyền diệu lẽ đời
“Còn da lông mọc
Còn chồi nảy cây”
Chính trường thế sự vần xoay
Bao nhiêu chủ nghĩa
Cũng bay về trời
Vẹn nguyên chân lý cuộc đời
Nghìn năm
Non nước
Con người….
Nghìn năm
Sáng 3/3/2021