Bộn bề trang viết cuối năm
Bỗng nghe mưa lá như tằm ăn lên
Đàn Xuân giọt giọt bên thềm
Thơm từng nốt nhạc hương đêm vườn nhà
Giọt này lời những ngày qua
Phố oằn cô-vít, đồng xa bão về
Thình thình trống gục ngoài đê
Trâu gầy cõng trẻ bơi về cuối thôn
Giọt này tiếng những vui buồn
Gừng cay là thực, cầu vồng là hư
Trèo non đừng ước mây mù
Sông dài phía trước còn dư thác ghềnh
Giọt này tiếng của mùa Xuân
Xanh non như cỏ, trong ngần như sương
Mang mang như khói như hương
Nôn nao giữa chốn vô thường đêm nay
Nguyễn Thế Kỷ
Chủ tịch Hội đồng Lý luận phê bình văn học nghệ thuật trung ương