Nhân dịp kỷ niêm cách mạng tháng Mười, nhớ tới chuyến đi biểu diễn ở Liên xô cuối năm 1986 cùng Đoàn Ca múa nhạc Hải Đăng Phú Khánh. Hồi đó chúng tôi đến biểu diễn ở Matscova, thành phố nguyên tử Đupna (Nga) và Riga, Venspin (Latvia). Tôi có viết hai bài thơ sau.
MATSCOVA tháng mười 1986
Nhà hát Taganka diễn lại kịch của Lyubimov
Yuri Antonov và cây đàn ghi ta hát trong Cung Đại hội Kremli
Matxcova tháng Mười
Cải tổ và Công khai
Người ta xếp hàng xem phim “Sám hối”
Ta đón ngày kỷ niệm
Với lương tâm trong sạch
Nhiều dân chủ hơn
Nhiều chủ nghĩa xã hội hơn
Khẩu hiệu giản đơn
Ta trở lại ngày cách mạng
“Những giả dối thật là tai hại
Chỉ có sự thật là thích hợp với chúng ta”
Tvadovski đã nói thế hôm qua
Trước đó, chính Lenin đã nói
Matscova tháng Mười
Từ giả dối ta trở về sự thật
Để bắt đầu đi lên từ chỗ phải bắt đầu
Đã nhàm tẻ rồi
Điệu hát ru tự mãn khô khốc
Những ngôn từ nhạt thếch
Còn lòe bịp ta được đến bao giờ
Có lẽ nào ta nhắm mắt làm ngơ
Khi bọn Vaclam – Lưxenco còn vững chãi
Khi những người trung thực bị hãm hại
Và những điều bất công buột ta phải im lặng coi như công lý vĩnh hằng
Evtusenco lên tiếng kia
Granin lên tiếng kia
Rưbacov lên tiếng kia
“Những đứa con Acbat”
Quá khứ đâu chỉ toàn vị ngọt
Vị đắng kia cũng cần thiết vô cùng
Cần tiếp tục ngợi ca quá khứ anh hùng
Nhưng chớ quên những điều đau đớn nhất
Cái được và cái mất
Nụ cười và nước mắt
Đều cần cho tâm hồn và trí tuệ chúng ta
Matscova tháng Mười
Công lý mong được đưa đến mỗi con người
Cho người sống và người đã khuất
Cho Bunkharin và Pastenak
Cho Bungacov và Vưsovski
Cho cả Chagan nơi đất khách lưu đày
Matscova tháng Mười
Tuyết trắng đã rơi đúng ngày kỷ niệm
Mọi cánh cửa đóng
đều đã mở toang ra
Ngôi sao đỏ đỉnh tháp Kremli
Sáng ngời
Ánh sáng của sự thật
Giữa thế kỷ bạo tàn xảo quyệt
Tháng Mười 1986 Matscova
Cải tổ và Công khai
Thắp lên hy vọng
12/1986
Khoảng khắc RIGA
Chợt hiện ra trước tôi những rừng phong vàng huyền diệu Levitan
Chiều mùa thu Bantich
Riga khoảng khắc
Mặt biển nhòa sương lam
Có gì vừa bí ẩn vừa rõ ràng
Như thơ và nhạc
Đâu nhà thờ Đôm
Đâu tháp Pete
Những lâu đài gotich
Thành phố dịu êm như câu thơ Rainich
Bỗng bùng lên nhịp rốc
Và giọng thơ quảng trường
Nơi đây Evtusenco viết “Mẹ và bom notron”
Pugacheva hát “Triệu đóa hồng đỏ thắm”
Tình ca
Và thơ chính luận
Cánh buồm vải của chiếc thuyền đua
Và con tàu thép
Mạch vi điện tử và chiếc đồng hồ quả lắc
Bên nhau
Như chính cuộc đời
Còn gì già cỗi hơn thơ ngây hơn bầu trời
Còn gì rộng lớn hơn sâu xa hơn biển cả
Con đường đá lát cổ xưa kia sao mới mẻ
Điệu disco ầm ĩ kia sao như tiếng thì thầm
Cây tạo rụng chiếc lá khô cuối cùng
Bắt đầu mùa táo chín
Khoảng khắc Riga
Tôi đến
11/1986
Theo VHVN