“Ôi tháng Năm mang sắc màu Phượng vĩ
Nghe trống trường vang, nhắc buổi chia ly…”
Ôi tháng Năm mang sắc màu Phượng vĩ
Nghe trống trường vang, nhắc buổi chia ly
Cùng bạn bè ta rộn rã bước đi
Ký ức đầy khiến lòng lưu luyến quá
Như sóng đẩy trái tim dâng kỳ lạ
Càng xa dần càng đem nhớ về sau….
Ta lớn lên bởi hoài bão ước ao
Đường trải qua những thiết tha chưa gặp lại
Ngập ngừng niềm yêu để đằng sau mãi
Thành màu xanh êm nhẹ ngát mây trời
Vuốt bàn tay hỏi tóc nhuộm ý đời
Bao điều đẹp khắp giang sơn bốn bể
Ta hăng hái gieo máu hồng tuổi trẻ
Có lẽ nào đọng lại Phượng tháng Năm
Đỏ mộng mơ vẫn đâu đó xa xăm
Làm cuộc đời tung lên dòng nhiệt nóng
Đưa con tàu vươn xa trong cuộc sống
Có nghĩa tình mang chở thưở ngày xưa
Tuổi thanh xuân cầu vồng bắc ước mơ
Nối những thời gian xuyên qua nắng gió
Từ tháng Năm rợp trời hoa Phượng đỏ
Thành khúc nhạc trên nẻo đường theo ta.
Nguyễn Tất Thịnh/ Văn Hiến Việt Nam