Ta thà bị người phụ
Đừng để đời phụ ta
Gặp Bụt mặc cà sa
Đụng ma không thay áo
Xoay vần trong ‘Con Tạo’
Là Công Bằng đó thôi
Hồn nhiên con trẻ chơi
Có vấp va đứng dậy
Tiếng cười vui biết mấy
Ngắm nhìn bông Hoa Giấy
Đợi mười giờ nở tung
Ngoài đồng cây Hướng Dương
Vươn Mặt Trời đón nắng
Đời chứa bao quà tặng
Có đủ cho muôn ai
Giao thoa trong quảng đại
Trách đời là rất dại
Yêu người vẫn là khôn
Dù thế nào , sống hơn
Đi cùng câu ‘hỉ xả’
Gặp điều tệ với ta
Cũng chỉ là thử thách
Chạm phải cái không sạch
Tìm nước trong mà lau
Nếu bị chút niềm đau
Chữa bằng tình nhân ái
Cây cao thường vững chãi
Tạo sinh thái rừng xanh
Núi cao rất vững mạnh
Trụ phong thuỷ cả vùng
Biển cả thật mênh mông
Nuôi vô vàn sinh vật
Bao dung cả cá mập
Có phàn nàn gì đâu
Sống không nỡ phụ nhau
Mãi quyết chẳng phụ đời
Hoá đi lòng bực bội
Hào khí dâng lên Trời
Nguyễn Tất Thịnh/Tạp chí Văn Hiến bản in