Đông sắp qua, Xuân lại tới! Những cựu sinh viên khoa Lịch sử, Trường đại học Tổng hợp Hà Nội (nay là Trường đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn) lại bồi hồi nhớ lại bao hoài niệm đẹp trong những ngày học tập tại nơi sơ tán thời chống Mỹ, cứu nước, bày tỏ lòng biết ơn nhân dân xã Vạn Thọ, huyện Đại Từ, tỉnh Thái Nguyên đã đùm bọc nuôi dưỡng mấy năm… Trang thơ Người Làm Báo trân trọng giới thiệu bài thơ “Nhớ mãi Suối Đôi” của nhà báo, nhà thơ, PGS.TS. Nguyễn Hồng Vinh:
Suối Đôi vẫn lặng thầm chảy miết
Nước trong nhìn thấu đá dưới lòng
Bóng đôi ta dạo qua chiều ấy
Như còn hơi ấm đâu đây?!
Máy bay thù quần đảo trên đầu
Gạo sinh viên vẫn thản nhiên qua suối
Tóc em bay bay dưới nắng
Muốn chuyển thay em, nhưng chút băn khoăn…
Rồi chúng mình lại qua phía thượng lưu
Sang vùng đất mỡ mầu Trại Chuối
Vườn mía xạc xào cơn gió bấc
Cùng nép mình sưởi ấm trong nhau…
Sắp mãn khóa, thi môn học đầu tiên
Chẳng chút lo âu khi nhìn em đắm đuối
Ánh mắt long lanh thầm nói:
Trang sách, trang đời gắn mãi bên nhau!…
Cây cầu bê tông nay vắt qua Suối Đôi
Đường trải nhựa chạy dọc, ngang Vạn Thọ
Chiếc xe chở cựu sinh viên dừng sân trụ sở
Gặp lại bà con xưa, nhiều mái tóc bạc phơ!
Sâu nặng lòng Dân từng nuôi dưỡng, chở che
Nhường giường, nhường nhà cho thầy, trò hết thảy
Bắp ngô luộc, củ sắn lùi chia nửa
Nay người còn, người mất, bâng khuâng…
Tình nghĩa con người mãi mãi sáng trong
Như nước suối Đôi thầm thì năm tháng
Và tình ta vẫn thảo thơm, chung thủy
Từ đất Đại Từ ngày ấy đến hôm nay!…
NGUYỄN HỒNG VINH
Kỷ niệm 53 năm rời nơi sơ tán thời chống Mỹ, cứu nước (1968-2021)