Thương kính dâng tặng Ông – GS, AHLĐ Vũ Khiêu
Từng năm đi qua 4 mùa
Và có thể đếm, chỉ nhắc một mùa đại diện
Là biết số năm sống qua, nếm trải
40 năm, Linh mồ côi Ông nội
May mắn có Ông Vũ Khiêu, chỉ dạy – quý thương
Trời cho Ông năng lượng siêu thường
Bất cứ ai cũng không sánh kịp
Cường độ, hiệu suất lao động ấy, phong 3 lần Anh hùng vẫn thừa tiêu chuẩn
Tình yêu nước, tư duy trác việt, tài năng hiếm biệt
Đã hun bồi một dòng sông lớn nhiều chi lưu, phù sa huyết tự
Tâm hồn nghệ sĩ lớn, trái tim đập nhịp nhân văn
Đã phổ xanh cánh rừng người – chân – thiện
Ngón anh hoa truyền bay muôn vẻ đẹp
Có hơn một tầm vóc khổng lồ chất chứa vóc hình bé nhỏ
Có mấy ngàn năm tỏa trong mạch sống của người hơn trăm tuổi
Có bao Anh hùng, hào kiệt, thi hào, triết gia không cách trở thời đại chọn Vũ Khiêu là tâm giao, tri kỉ
Để Ông viết, bàn, khiến những nhân vật lỗi lac được sống thêm nhiều đời giữa phong nhiêu văn hiến
Văn tế, Văn bia, bài minh, câu đối Vũ Khiêu trải khắp mọi miền Tổ quốc
Vân chữ lưu tình lịch sử, văn chương
Chữ quốc ngữ – chữ Thánh hiền trù phú vạn vạn trang
Đời người như cây
Đại thụ Vũ Khiêu qua trăm năm cứ tỏa xanh bóng lớn
Cây Vũ Khiêu bao nhiêu chi cành, búp chồi, chưa ai đếm hết?
Chưa kể tình chan chứa nhân gian
Vầng trán uyên thông, giác quan tinh tường vượt ngưỡng quy luật
Bởi Người thấu những thất tán của văn hóa dân tộc
Những khát vọng dở dang, những đau thương không nói hết bằng lời
Nên người như được hồn đất nước ký thác trường truyền
Để không chỉ viết bù phần thiếu khuyết, khó làm
Mà còn khiến cổ văn thêm linh thiêng ngân sáng
Như âm hưởng non sông muôn năm…
Không dục vọng, không cho mình hưởng lạc, nghỉ ngơi
Vũ Khiêu hiến mình từng ngày đêm tận lực
Trời cho bộ não trí tuệ anh minh đến lớp trẻ tinh hoa cũng chưa khi nào thôi kinh ngạc
Và tinh thần bao dung vô biên sống để cho đi…
Hai mùa Thu cuối Ông đã không thể ngắm trăng rằm cùng các thi nhân
Không giao tình với trăng cùng Cao Bá Quát
Các Thánh đã gọi Người sang cảnh giới khác
Cho Người quyền được nghỉ ngơi!
Sao Thị vàng ngày càng ít đi
Khi công nghệ nhân đủ loại giống trái mùa, biến đổi gen mà quên mùa Thu không thể nào thiếu Thị
Thị vẫn phải là Thị như bao đời, đừng làm ra loài không hạt
Chẳng ăn đâu, để ngửi hương, gieo hạt
Cho mùi thơm bù mấy năm Ông tôi không “phá cỗ” với cháu con, khi Ông vô cùng yêu trẻ nhỏ
Và không thể nhấm nháp bánh nướng bánh dẻo, thưởng trà ngắm hoa
Cháu gọi Thu cổ tích về bên ta
Ông vẫn mê theo những mùa Thu lịch sử
Ông ơi, Thu cổ tích cháu tin có thực
Linh truyền niềm tin cho hai con của tôi được Cụ đặt tên
Tôi sửa cốt truyện cổ tích cho lời kể 2022 và nhiều năm sau
Những đứa bé lớn lên, lớn thêm niềm yêu thích Thị
Nhưng không phải để chờ Cô Tấm hiện ra giúp dọn dẹp nhà, quét sân, chăm vườn tược
Mà để Ông Tiên hiền từ hiện ra trong giấc mơ đời thực
Sinh tháng 9, từ trần ngày cuối cùng tháng 9
Ông Vũ Khiêu của tôi chọn mùa Thu đánh dấu đời mình
Ông ơi, Ông là nguyên khí quốc bảo của đất nước này
Ông còn là một Tiên ông nhân từ đại lượng
Hương Thị nhòa… long lanh hiển hiện
Cháu nhờ gom về hết thảy Thị trần gian
Gieo hạt chờ gặp Ông trên mỗi trang viết mới…
8.10.2021
Vi Thùy Linh