THƠ SUÔNG ĐỌC HẾT
Kỷ niệm 101 năm ngày sinh của cố thi sỹ Nguyễn Bính
Đôi dòng con viết về ông
Mưa xuân thức giấc bật ngồng mồng tơi
Sân ga còn lại mấy người
Hoa xoan lớp lớp vương rơi đầy thềm
Hội chèo hát đã mấy đêm
Ô xin lên tỉnh bỗng quên đường về
Sang Ngang mưa trắng trời quê
Dâu vườn ngại hái lời thề bỏ quên
Chờ em tin nhắn đêm đêm
Trầu cau thổn thức thuyền quyên dã tràng
Về thôi ta người cùng làng
Ao nhà tràn nước sao sang ao người
Đồng ta hoa cỏ xanh tươi
Đồng người năn lác tơi bời xót xa.
Hội Làng nay đã tan ca
Mưa xuân ấm ức giọt xa giọt gần
Chờ em tâm tưởng phân vân
Thơ suông đọc hết những vần Chân Quê…
****
CHUÔNG CHÙA TRƯỜNG SA
Bình minh mênh mang…
dâng tràn trên biển
Ngát hương bàng vuông báo mùa xuân đến
Đảo đá hoang sơ…lối nhỏ mờ sương
Lặng lẽ tuần tra bước sóng dập dồn
Âm hưởng lan xa giao thừa hư ảo
Chớp nhằng “Lưỡi bò” giằng co mắt bão
Huyền tích móng rùa câu chuyện bi thương
Hải đăng suy tư trầm mặc đoạn trường
Gươm quyền lực… trắng trời lông ngỗng
Trai hóa ngọc mắt sầu biển động…
Ván cũ Gạc Ma… mộ gió vô hình
Lấn biển gạn ao thảo khấu rập rình…
Sạn đạo Chi Lăng bao lần ngăn giặc
Bạch Đằng còn nguyên… sóng ngầm cọc sắt
Dấu cũ khắc ghi…một thuở thịnh cường
Vạt đất nghèo dằng dặc nắng sương
Mẹ tổ quốc vẫn hiên ngang sừng sững
Bao giông tố vẫn vững tay chèo chống
Bao tầu thuyền rời bến ra khơi
Xuân về đảo xa vang tiếng em cười
Biển rì rào lao xao nỗi nhớ
Đảo Thuyền chài…
du dương bài hát cũ…
Chuông chùa Trường Sa…
Ga tái giá
mãn nguyện rồi em lên tầu tái giá
Ray gập ghềnh gió nghiêng miền đất lạ
Đèn vàng ơi thao thức sân ga
Vui lặng lẽ vé khứ hồi đường rẽ
Huyễn hoặc hỏa xa Tự lực khói nhòa
Từ bi ta ngộ những toa tầu
Ghi chung thủy nối hai đầu hò hẹn.
Đường song song chạy về một bến
Ga Sép sầu đưa tiễn trầm tư
Bánh gõ lanh canh đầu máy gầm gừ
Nghe âm hưởng không săm trìu tượng
Trăng ngũ hành luân hồi tâm tưởng.
Ga tự hào hò hẹn mùa sau
Rạn chân chim thao thức những con tầu
Tái giá chạy bánh tầu sôi nổi.
Lại Quang Phục