Chào mừng Đại hội Hiệp hội hoa Lan Việt Nam (AOV) lần thứ Nhất vào tháng 6/2022; Hiệp hội hoa Lan Việt Nam phối hợp với Trung tâm Nghiên cứu bảo tồn và phát huy Thơ Ca Đất Việt (thuộc Viện Nghiên Cứu Bảo tồn & Phát huy Văn hóa Dân Tộc) tổ chức Cuộc thi sáng tác Thơ về hoa Lan Việt Nam chủ đề: “Thiên hạ đệ nhất sắc hương” tới toàn thể bạn yêu thơ, yêu Lan trong và ngoài nước.
KIM CHUÔNG
Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam
Đại chỉ; Sở Dầu – Hồng Bàng – Hải Phòng
ĐT: 0912.180.067
ĐÓA LAN RỪNG VÀ CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU
Đấy là buổi lạc vào rừng Lan đẹp
Hoa Lan như sao nở tím khung trời
Người lính bỗng ngẩn ngơ nhìn ngắm
Lan như nghìn điệu váy xòe
trong đêm Hội Xòe vui
Cánh Lan hồng như những nụ cười tươi
Như em gái khoe mình trinh trắng quá
Người lính ngỡ mình ăn phải “bả”
Cứ mê cuồng lạc giữa sắc hoa trôi
Thiên đường là đây? Hay tiên cảnh, hả trời?
Giữa trận mạc, giữa cánh rừng, bom thả
Một cô gái như nhành Lan, đẹp quá
Bỗng hiện về, cây súng thép quàng vai
Thì ra em, cô du kích Gia-Rai
Đang mê mải trên đường truy kích giặc
Bên bìa rừng đôi lứa này bỗng gặp
Câu chuyện tình chớm nở giữa rừng Lan
Chuyện thần kỳ qua trận mạc, thời gian
Đôi lứa ấy tìm nhau, thành chồng vợ
Rừng Phong Lan đã làm nên cái cớ
Đã làm nên hạnh phúc một chuyện tình
Tình yêu đi từ kỷ niệm trong lành
Từ đóa Lan rừng họ cài lên mái tóc
Từ nụ hôn đắm say, chỉ riêng Hoa Lan biết
Từ đêm ngủ rừng, Lan chìm giữa mộng mơ …
Và cuộc tình, đôi lứa ấy như thơ
Họ mê Lan như mê nhau vậy
Họ trồng Lan từ ký ức tươi xanh ấy
Từ cánh Lan rừng buộc đời họ vào nhau
Họ ươm trồng Lan. Và, họ làm giàu
Bằng những giò Lan đẹp như câu hát
Một thế giới Hoa Lan họ trồng lên mặt đất
Họ trồng lên hồn người một vũ trụ hương hoa
Du khách đi trong Lan. Trong ong bướm la đà
Đi trong góc hồn mình bỗng trong xanh, cao khiết
Người đi bên Hoa, người gặp điều minh triết
Hoa nâng người, nâng bổng những cánh bay
Bao Hội Làm vườn. Bao “Hội Trồng cây”
Bao “Hội Hoa Xuân” … Bao thơ ca đã viết
Bao người thưởng ngoạn Hoa.. Bao người đâu dễ biết
Có câu chuyện tình về một đoá Hoa Lan ….
ĐỘC THOẠI CỦA MỘT NHÀNH LAN ĐẸP
“Vua chơi Lan. Quan chơi Trà”
Câu ca xưa, mấy ai mà …đã nghe
Giữa trời. Giữa núi. Ngàn khe
Hoa như ngàn cúc đơm ve áo rừng
Hoa như nốt nhạc mịt mùng
Mộng mơ bay giữa điệp trùng khói sương
Ngàn Hoa bám chặt đất vườn
Uống hương của đất, gội hương của trời
Riêng Lan, lặng lẽ treo người
Mà khoe dáng vẻ, mà phơi hương thầm
Lấy mưa, lấy gió làm trầm
Lấy cơn nắng gội làm mầm ươm gieo
Lấy ngày, lấy tháng dài theo
Mà nuôi chung thủy, mà neo sức bền
Bên Lan là những người hiền
Sống thanh cao, sống thần tiên, mơ màng
Mê Lan, đã biết bao chàng
Tìm Hoa, đem cả núi ngàn về quê
Không dưng, ai dễ thơ đề
Gọi Lan đệ nhất, câu thề … sắc hương
Lan dòng hoa của đế vương
Của hồn mơ mộng, vấn vương, đa tình
Của ai tơ tưởng bóng hình
Tìm hoa để gặp hồn mình trong hoa
Bây giờ Lan đẹp vườn nhà
Lan làm cao giá Hoa. Và, cuộc chơi
Làm nên Lễ hội tuyệt vời
Làm nên giàu có cuộc đời … Ngày lên
Lan làm riêng, sắc hoa riêng
Trong ngàn Hoa, giữa một miền Hoa Lan …
Nét riêng Lan đấy, thưa chàng
Đừng ai đem sánh bạc vàng … Với Hoa!
TRÒ CHUYỆN CỦA MỘT CẶP VỢ CHỒNG VỀ GIẤC MỘNG HOA LAN
“ …Tôi mê Lan quá, rồi Bà
Mấy đêm mơ, ngỡ vợ là Hoa Lan
Hôn Bà trong mộng lan man
Ngỡ Hoa Lan nở ngập tràn trên môi
Ngỡ bà như cánh hoa ơi!
Đỏ tươi khóe miệng, nét cười lung linh
Dắt nhau vào giấc mơ tình
Ô hay, hoa đổ quanh mình … mưa hoa
Lan như tiên, trắng ngọc ngà
Dìm ta chìm giữa bao la hương trầm …”
“ … Trời ơi, giấc mộng hai lần
Ông mơ, tôi cũng mơ cầm trên tay
Chồng mình cứ ngỡ hoa đây
Ôm người thương, ngỡ ôm cây Lan rừng
Tôi ghen bốc lửa phừng phừng
Khi hoa Lan hóa nghìn vừng trăng mơ
Hóa nàng Công chúa non tơ
Say trong vũ điệu ghẹo hờ gió trăng
Tôi lay ông dậy, mà rằng …
Mới hay, giấc mộng hoa giăng … ghẹo mình …”
Mê Lan, ngỡ chuyện thường tình
Ai hay, hoa lặn bóng hình vào ta
Nết người, nết đất, nết Hoa
Trong mơ hòa quyện như là cõi tiên
Bạch Hoa, Phi Diệp, Thảo Kèn …
Nghìn tên Hoa giống tên em yêu kiều
Đời mình trong cuộc bể yêu
Tơ vương nào cũng đượm nhiều sắc hoa
Từ rày, ông nhé, hai ta
Vườn quê thêm mở mấy tòa khuôn viên
Gọi Lan từ khắp mọi miền
Về đây mở hội hoa nghiêng sắc trời
Dưới hoa mở chiếu Chèo mời
Tao nhân mặc khách muôn nơi tìm về
Hát Văn, xướng họa … Thơ đề
Một vùng nghệ thuật. Một nghề cao sang …
Nghe ông bà chuyện lan man
Vườn Lan, hoa cũng như đang dậy thì
Ngượng ngùng, bà giục, ngủ đi
Hương hoa chừng cũng mê si, đêm trời
Đèn khuya vừa tắt đi rồi
Họ bơi trong mộng, tuyệt vời: “Giấc Lan …”