KHÔNG ĐỀ
Có người tắt lửa làm đêm
Tôi đi qua những bậc thềm tìm tôi
Bấc thì nhạt, dầu thì hôi
Mà tôi chỉ nhận những lời hư không
Cây buồn mọc phía mênh mông
Hạt vui chìm đáy đêm không lối chờ
Tôi ngồi khóc những câu thơ
Danh che một lượt, buồn trơ mấy lần
Tóc xanh chưa bạc một phần
Trong mơ đã chống gậy lần về quê
Quờ tay nhặt cỏ chân đê
Danh mang đốt hết lời thề thì không
1985
Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều
LỜI MẸ
( nhân ngày giỗ mẹ)
Đêm qua không phải trong mơ
Mẹ về, mẹ đứng bên bờ thế gian
Bóng đêm từng cánh đang tàn
Ban mai thức dậy nở ngàn đoá hoa
Con chờ mẹ dưới hiên nhà
Áo con giờ vẫn ướt nhoà mưa xưa
Khói hương dâng một lời thưa
Thoảng nghe trong gió mẹ vừa gọi con
Trời cao in một lối mòn
Mẹ đi về với khuyết tròn trăng quê
Và con ôm một lời thề
Lặng im sống giữa bốn bề gió mưa
Con ngồi nhớ mẹ, nắng thưa
Mây bay như áo mẹ vừa mang phơi
Và trong hương khói vọng lời:
– Hạt rơi thì nhặt, vàng rơi thì đừng
16/11/2022
PV (VHVN)