Bài học cuộc sống quý giá luôn hiện hữu qua những câu chuyện đời thường. “Lòng trung thực của gã ăn mày” sẽ giúp chúng ta thấy được sức mạnh của sự thiện lương.
1. Câu chuyện ổ bánh mì của gã ăn mày
Một ngày kia, có ông lão ăn xin đi ngang qua một lâu đài tráng lệ; và bất chợt ông dừng chân ghé vào cổng nhà. Ông nói với người gác cổng cũng chính là vị quản gia: “Vì tình yêu của Chúa, xin hãy bố thí cho kẻ nghèo ɴày”.
Người gác cổng đáp lời: “Tôi phải hỏi ý kiến bà chủ nhà đã”. Người gác cổng thưa việc với bà chủ, đây lại là một quý bà hà tiện, bà nói: “Hãy cho ông lão tội nghiệp đó một ổ bánh mì. Một thôi nhé. Và nhớ đưa chiếc bánh còn lại của ngày hôm qua ấy”.
Ông lão nhận ổ bánh mì xong rồi rời đi; trở về gốc cây là nơi trú ngụ của lão. Ông ngồi xuống lấy ổ bánh vừa xin được ra ăn. Đột nhiên, răng ông cắn trúng vật gì đó rất cứng. Ông lão hết sức ngạc nhiên khi thấy đó là một “chiếc nhẫn vàng” nạm kim cương mặt ngọc trai.
Ông thoáng nghĩ bụng: “Mình thật may mắn!”, “Mình bán chiếc nhẫn ɴày thì sẽ có đủ tiền tiêu trong một thời gian dài”.
Nhưng bản tính lương thiện, lòng trung thực trong người ông lão liền trổi dậy mạnh hơn sự nghèo túng. Ông bỏ ngay lập tức ý định đó. Ông quyết định tìm chủ nhân của chiếc nhẫn và trả lại cho họ. Bên trong chiếc nhẫn có khắc 2 chữ “J. X”. Thế là ông lão liền đi thẳng đến cửa hàng và tìm hỏi cuốn niên giám điện thoại. Cả thị trấn chỉ có mỗi một gia đình có tên bắt đầυ bằng chữ “X”: gia đình họ Xofaina.
2. Lòng trung thực của gã ăn mày đã nhận được phúc báo
Với quyết tâm giữ sự thiện lương và trung thực, ông lão vội đi tìm nhà họ Xofaina. Và rất bất ngờ khi đó chính là gia đình đã cho ông ổ bánh cũ hôm trước. Ông nói với người gác cổng rằng: “Tôi tìm thấy chiếc ɴhẫɴ vàng trong ổ bánh ngài mới cho tôi”.
Người gác cổng thưa với bà chủ, bà vui mừng thốt lên: “May quá, tìm được chiếc nhẫn bị mất tuần trước rồi. Ta đã làm rơi nó khi coi thợ nhào bột làm bánh. Chữ ‘J.X’ là tên viết tắt tên của ta, Josermina Xofaina”.
Bà chủ rất ưng ý, suy nghĩ một lát, bà nói: “Hãy cho ông lão tội nghiệp đó bất kỳ cái gì mà ông ấy muốn, miễn là đừng đắt quá”. Người gác cổng quay qua hỏi ông lão: “Vì hành vi cao thượng của ông, bà chủ sẽ ban cho ông phần thưởng, ông muốn được thứ gì?”.
Ông lão ăn xin đáp: “Cho tôi một ổ bánh mì! Thế là đủ cho tôi rồi”. Thấy ông không có lòng tham, bà chủ nảy ra sáng kiến muốn giữ ông lại để trông nom kho trong nhà. Từ đó bà đã hoàn toàn an tâm vì không bao giờ còn ѕợ bị mất trộm. Còn ông lão thì có việc làm và trú ngụ đến cuối đời.
3. Bài học cuộc sống: Lòng trung thực quý hơn ngàn vàng
Một gã ăn mày nhưng có tấm lòng cao thượng đáng kính nể. Dù trong đói khổ bần cùng, cũng không làm thay đổi bản tính lương thiện của ông. Mà thực ra, chính trong hoàn cảnh đó mới khiến cho sự thiện lương và lòng trung thực của ông càng tỏa sáng; lưu lại bài học cho người đời.
Những giá trị đạo đức truyền thống tốt đẹp đâu đó vẫn luôn hiện hữu trong xã hội ngày nay. Đừng nhìn bề ngoài hào nhoáng, đôi khi, điều tốt đẹp lại ở những người ăn xin như ông lão. Không ai trong chúng ta được chọn hoàn cảnh mình sinh ra và những khó khăn gặp phải. Nhưng chúng ta có quyền chọn cho mình sự thiện lương.
Điều đáng quý nhất ở con người chính là những phẩm chất nhân cách tốt đẹp; những giá trị phổ quát “chân thành – thiện lượng – nhẫn nại“.
Câu chuyện lòng trung thực của gã ăn mày có giá trị giáo dục cao. “Nhân chi sơ tính bổn thiện”, dù trong hoàn cảnh nào cũng đừng đánh mất chính mình.
Nguồn: Sưu tầm