Chào mừng Đại hội Hiệp hội hoa Lan Việt Nam (AOV) lần thứ Nhất vào tháng 6/2022; Hiệp hội hoa Lan Việt Nam phối hợp với Trung tâm Nghiên cứu bảo tồn và phát huy Thơ Ca Đất Việt (thuộc Viện Nghiên Cứu Bảo tồn & Phát huy Văn hóa Dân Tộc) tổ chức Cuộc thi sáng tác Thơ về hoa Lan Việt Nam chủ đề: “Thiên hạ đệ nhất sắc hương” tới toàn thể bạn yêu thơ, yêu Lan trong và ngoài nước.
Hoàng Xuân Đông
Sinh ngày :31/8
Địa chỉ: đường Đỗ Hành, P Đông Sơn, TP Thanh Hoá
ĐT: 0846310545
Email : hoangvandong23051945 @gmail.Com
NHỚ PHONG LAN
Đã là hoa hoa nào cũng đẹp
Một loài hoa tôi thích nhất .Phong Lan
Thành phố miền quê xuôi ngược non ngàn
Được quý được yêu xa xưa ngày ấy
Em như nàng tiên vừa thức dậy
Ong bướm vội vàng tìm mật qua đây
Thi sĩ thẫn thờ ánh mắt mê say
Tìm tứ ngợi ca những vần thơ toả nắng
Nhè nhẹ hương bay ngọt ngào trinh trắng
E ấp diệu dàng vẻ đẹp kiêu sa
Dáng vóc yêu kiều rạng rỡ thiết tha
Còn mãi trong ta tình yêu muôn thuở
Nhánh lan rừng một thời để nhớ
Em đã là nồng cháy ở trong tôi
Cây súng ba lô khắp bốn phương trời
Vượt Trường Sơn luôn có em bên cạnh
Nhớ một lần lòng vui trong trận đánh
Chiến công đầu sóng sánh một nhành lan .
TÌNH LAN
Em là đệ nhất loài hoa
Trao anh một chút làm quà tặng xuân
Dẫu là đã ngoại thất tuần
Một thời chinh chiến vũ vần bão giông
Nhành lan còn mãi trong lòng
Rừng già anh đứng ngóng trông ước gì
Thế rồi từ đó em đi
Trường Sơn vạn dặm thầm thì ,chông gai
Có em trên chặng đường dài
Thế rồi anh đỡ nhớ ai ngày nào
Ba lô cành lá xôn xao
Thoảng hương nhè nhè lọt vào hồn ta
Em e ấp dáng kiêu sa
Kiều thơm tha thướt mặn mà lòng tôi
Hoàng hôm dẫu đã qua rồi
Tình lan mãi đẹp bồi hồi .Tình lan
NHÁNH LAN RỪNG
Gần cuối đời anh đã mấy lần thăm
Nơi góc rừng xưa em tôi nằm lại
Nhánh lan rừng đẹp tươi anh hái
Tặng em ngày đơn vị hành quân
Cô giao liên còn hơ hớ tuổi xuân
Vành mũ tai bèo trên vai khẩu súng
Quê em Hà Nam đất đồng chiêm trũng
Tiếng gọi thanh niên cả nước lên đường
Đưa đón quân đi vào các chiến trường
Tuổi đôi mươi cuộc đời như hoa nở
Em như bông lan rừng vừa hé mở
Bỗng hương tình vương vấn bước tôi đi
Giây lát gặp nhau chẳng biết nói gì
Gốc cây rừng vội khắc tên hai đứa
Nhận nhành hoa như mang theo lời hứa
Em đã là vương miện cả trong mơ
Được tin sương như sét đánh bất ngờ
Binh trạm trúng bom em tôi đã chết
Hoa tặng em thành nhành hoa li biệt
Tôi rưng rưng đôi mắt lệ tuôn trào
Năm mươi năm đã biết mấy lần vào
Cây khắc tên xưa nay không còn nữa
Thầm trách em sao không tròn lời hứa
Nhánh lan rừng còn đó mộ em đâu
Bên nghĩa trang tôi đứng lặng hồi lâu
Phút tưởng niệm trở về ngày chưa cũ